Ơi em xưa! Mùa tím bằng lăng Cho rơi tím đường quê ngọt bùi góc phố Buổi chớm hạ mùa theo ngày vội vã Sông nước ngày về ngơ ngẩn chút tinh khôi. Mở ngõ xôn xao thương Lắng nghe lời ru tình xa bén tiếng Bất chợt như còn nhau hơi thở môi thơm Đời bày cuộc bể dâu Em bỏ lại dòng sông tuổi nhỏ Nuôi lớn tình quê Thương nhớ xui khiến lui về Có biết đau không từ vuông tròn biền biêt. Một vầng trăng non tơ hương ngát tóc mây Cơn mộng nghiêng lòng Em về không quay vòng kí ức Sân trường cũ còn đây Vòm mơ ước xanh trong... Rộn rã mùa hoa cùng em thề ngón tay mềm Cứ đến mùa hoa bằng lăng dù nở muộn Sẽ không là trống trải chiều nắng rụng ven bờ Thao thiết lòng không xót xa đau Cuộc biền biệt nào ngờ! Đi dài theo năm tháng... Cho em mùa hoa giữa ngậm ngùi Ta xin ru đời trăm năm lời không hẹn Mênh mông như mùa hoa. H.C (Quảng Trị) |
Support Online
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét