(thương nhớ Trương Quốc Khánh)
miền đông dữ dội mưa rừng
chiều phố thị bước ngập ngừng tiễn chân
bạn đi với gió lên ngàn
vội về theo nắng rực vàng phía tây
hướng dương bừng nở sớm mai
núi hoa cương đụng tầng mây chọc trời
cánh bồ câu xoá máu rơi
bài ca tự nguyện một lời uyên nguyên
mình không khắc dấu mạn thuyền
bây giờ tìm kiếm lời nguyền thanh xuân
bạn ơi uống cạn một lần
nằm yên đi, bạn chẳng cần ngồi đâu
lặng im đôi cánh bồ câu
không bay, không nhấc cánh cao khỏi mình
bên kia sông, có bến tình
bạn sang đò để thấy bồng bềnh trôi.
tháng 6/1999
T.T.T (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét