Chiều đành hanh
Gió xanh xao
Có con nắng quái ngã nhào vào hiên
Lá vàng tan chảy bên thềm
Ta ngồi lật ngược bóng mềm thời gian
Nỗi niềm trời đất cưu mang
Hồn nhiên!
Nào biết nỗi hàn trong mưa?
Vòng tay ấm áp mẹ xưa
Là nơi trú ẩn gió mưa cuộc đời!
Mây trời xin hãy ngừng trôi
Lấp cơn nắng quái
Ru tôi về nguồn!
Cám ơn trời để chiều buông
Ráng hồng ướp chín nỗi buồn bâng quơ…
28/5/2012
L.T (An Giang)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét