Cây bút trẻ Huỳnh Ngọc Phước
(Viết cho mình ở tuổi mười tám)
Gã trai mười tám
Bỏ đồng bằng phù sa
Bỏ ly cà phê ven sông tràn vị ngọt
Choàng áo khoác, mang kiếng, bịt khẩu trang
Vượt hàng trăm cây số bườn lên đỉnh núi
Nuốt những ngụm mồ hôi.
Gã trai mười tám
Đi quen những con đường bằng phẳng đồng bằng
Quen đứng bến sông khi trời nóng nực
Quen ly cà phê thấm giọng giữa trưa.
Đỉnh núi – chẳng có gì ngoài hơi thở dài...
Gã trai đồng bằng
Nắng miền núi cháy vài sợi tóc
Vẫn đi, vẫn đi,... cặm cụi
Xông thẳng chân toang hơi thở
Mồ hôi chạm đất. Chạm trưa buồn.
Gã trai mười tám
Mang hương vị đồng bằng
Lên núi tìm mộng.
H.N.P (An Giang)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét