LỜI RU TRÀNG TIỀN - Thơ Sông Hương
Thứ Năm, 14 tháng 8, 2014
Tác giả Sông Hương tên thật là Nguyễn Tấn Tuấn, sinh năm 1968, quê Điện Bàn, Quảng Nam.Hiện công tác tại Sở Tài nguyên Môi trường Thừa Thiên Huế
LỜI RU TRÀNG TIỀN
Em về
Huế mỏng sợi thu
Sông trăng(1)
Đêm
Rớt lời ru Tràng tiền
Gió buồn
Níu khoảnh trăng nghiêng
Quỳnh hoa nở muộn
Lắng
Thuyền tri âm
Chút tình
Gởi
Nụ… xa xăm
Đam mê
Một thoáng mơ
Thầm thì thu
Giao hòa sóng nước
Lời ru
Mai về phố núi
Pleiku chạnh lòng?
À ơi…
Bến nước đục trong
Nửa đời…
Thu gội bên dòng sông trăng
Đường về
Bước lạ
Bước quen
Mỏi tầm tay với
Dùng dằng lời ru
GỞI BAN MÊ
Ta tìm về với khắc khoải Ban Mê
Chiều rơi mỏng như cánh cò bay lạc
Sêrêpôk vẫn gập ghềnh câu hát
Nén lòng mình vào thác Đray Nur
Lạc lõng chiều lạc lõng gió đầu thu
Neo lời hẹn đêm nào lên vách nhớ
Đồi thông xưa có âm thầm khép mở
Chút nao lòng trăn trở phía người xa?
Dốc vắng giờ ta nhặt dấu chân ta
Gởi vào gió ngại mưa chiều xóa vội
Ngại ray rứt cho một lời nói dối
Bạc mái đời vẫn nông nỗi cánh chim
Ta lại về với hoang dại đồi sim
Như trẻ thơ lạc trong miền cổ tích
Ước cô tiên giữa rừng già u tịch
Gặp bóng mình trong giấc thực hoang sơ
Ta lại về với Ban Mê bơ vơ
Sêrêpôk quặn lòng xô vào thác
Tự nhủ mình ừ thôi… chiều đi lạc
Gió ru hờ câu hát gởi Ban Mê
Đăklăk 7/2014
S.H
Tags:
Sông Hương,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét