Nhà thơ Hoàng Chẩm
LẠ THƯỜNG
Hoàng hôn em
Tóc chiều xưa
Bên sông lòng vắng
Nghe thưa nẻo về
Nâng chiều ta nghiêng cơn mê
Bỏ quên dấu mộng bộn bề mùa thương
Hoàng hôn em
Tóc mù sương
Muộn màng một nẻo cuối đường tìm nhau...
Mùa hoa rơi hết giọt đau
Lỡ em chút nhớ nhạt màu chia phôi.
CA DAO EM
Một thương nửa bước chơi vơi
Hai thương nét bút một thời tinh khôi
Ba thương níu một nửa tôi
Bốn thương một khúc nhớ đời có nhau
Năm thương vạt áo bạc màu
Sáu thương tóc trắng mai sau nhớ hoài
Thương thêm một nẻo lạc loài
Tám thương em gánh trên vai nhọc nhằn
Chín thương một tối ăn năn
Bên bờ mong nhớ chiếu chăn chợt buồn
Mười thương trở lại ngọn nguồn
Chắt chiu ngày cũ nghe hồn xót xa
Tháng ngày thương một mùa hoa
Em nâng giọt nắng chiều tà phố xưa
Thương vòng tay giữa chiều mưa
Xô nhau về chốn đẩy đưa cuộc tình.
NÍU LẠI CHÚT XƯA
Chút lòng gần
Níu chân xa
Đêm sâu níu bóng
Phôi pha mộng thường.
Từ em khuất một ngàn phương
Nghiêng đời lối cũ phấn hương hao gầy.
Ngọt bùi chia cuộc sum vầy
Chiều đưa luân lạc vơi đầy mắt môi.
Nâng chiều em thả tinh khôi
Như thương tóc gió một thời hương mơ.
Nâng tay em níu đôi bờ
Giọt ngâu rơi níu em chờ mùa hoa.
H.C (Quảng Trị)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét