VÔ TÌNH - Thơ Nguyễn Thái Huy
Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014
Lạ chưa! một nửa của mình Lạc đi đâu mất, lặng thinh chẳng về Bao ngày rong ruổi đường quê Sớm trưa chiều tối đi về chẳng hay Bỗng dưng một sớm mai này Thấy sao khập khiễng, loay hoay lạ kì Bây giờ nếu bước chân đi Cũng không thể được, bởi vì... khó coi!Chỉ là nhầm dép đấy thôi Mà sao đã thấy đứng ngồi chẳng yên Thế thì nửa trái tim riêng Đừng bao giờ để ngủ quên vô tình.
N.T.H (Huế)
Tags:
Nguyễn Thái Huy,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét