GỞI NẮNG CHO MIỀN NGÂU - Thơ Dương Đăng Huệ
Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

Dương Đăng Huệ
Sáng
ra dọc triền sông
nhặt ít vàng gởi ra ngoài ấy
giật mình trời đã sang thu
sao bướm vàng lại đậu nhánh mù u... nhỉ?
vầng trăng khuyết như con thuyền lạc bến
trôi trôi giữa Ngân Hà
quay hướng nào cũng sợ ánh sao sa...
trời ngoài ấy mưa phùn đâu đã rét
chỉ làu nhàu như chàng Ngưu lạc vợ
nối một nhịp cầu với cõi ta bà
dăm dăm hạt mưa rắc
bầy quạ phải trọc đầu
yêu làm chi thương với nhớ
tìm được nhau rồi lại để mất nhau ư??
D.Đ.H (Khánh Hòa)
Tags:
Dương Đăng Huệ,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét