Mẹ là hạt nắng trong đời
Nhớ lời ru mẹ: Con còn nằm nôi
Gìơ con đã lớn nên người
Nhìn lên di ảnh mẹ tôi hiền từ…
Khói nhang vái mẹ ngàn lời
Vu Lan cha cũng khấn ngồi trông mong
Hiện về một cõi xa xăm
Nơi miền âm cảnh mẹ nằm sương giăng.
Khói hương quyện với gió trăng
Bên đồi hoang vắng mờ tăm lối về
Cha con khắc cốt lời thề
Lo cho sáu đứa tứ bề lập thân.
Bây giờ tế lễ Vu Lan
Trên bàn thờ mẹ khói nhang hương trầm
Cha con khấn vái thì thầm
Tay nâng ảnh mẹ bao lần lệ rơi…
Thân gầy guộc – mẹ mỉm cười
Môi trầu đỏ thắm cha ngồi ngẩn ngơ
Tám mươi năm nhớ một thời
Gìơ đây nhớ mẹ vọng lời từ thơ.
02 – 9 – 2009N.T (Quảng Nam)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét