BỎ QUÊN ĐÔI MẮT - Thơ Nguyễn Như Tuấn
Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014
Em về rất mực hào hoaVít cần rượu, níu chiều tà xuống sayBỏ quên đôi mắt hồ đầyLóng la lóng lánh đọng ngày rơi thơ
Em về rất đỗi tình cờĐời quá lạ, ta thẩn thơ một mìnhBóng người xô lệch lặng thinhLạnh soi sau trước, vô tình lạnh xa
Em về tím áo hoa càTóc ta bỗng hóa như là áo emHơi hương thể chút thân quenTrăm năm sợi chỉ cột mềm chân nhau
Em xưa giờ cứ qua cầuNhư ai với "Nẫu" ban đầu chưa quen!N.N.T (Bình Định)
Tags:
Nguyễn Như Tuấn,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét