Còn bao nhiêu mùa xuân ngồi với mẹ
Khi tóc mẹ giờ trắng ngát mùa đông
Tình vẫn đầy như nước vẫn mênh mông
Sương mỏng mảnh se mình cơn gió nhẹ
Còn bao nhiêu thời gian vui với mẹ?
Cây nghiêng dài bóng xế vệt chiều loang
Rừng sang mùa dẫu chẳng đợi mùa sang
Đêm cứ đến mặc ngày đi rất khẽ
Còn bao nhiêu bình minh trong mắt mẹ?
Thắp mặt trời rực sáng cõi yêu thương
Đưa con qua trùng điệp những đoạn trường
Để bước tới thiên đường trên trần thế
Còn bao nhiêu ngày biết mình hạnh phúc?
Nương vai gầy, mẹ phủ ấm đời con
Buồn mà chi, trăng khuyết với trăng tròn?
Hãy cứ sống, cơn mê này có thực.
N.C (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét