v ớ i m ù a x u â n c ò n đ ó
Đếm mùa xuân qua tuổi người xa vắng
Ta cõng nghìn trùng nợ một đời nhau
Trải hết cho em lòng như vun vén
Nhớ bước ngày đi ai giấu niềm đau
Sương khói đợi chờ cách nhau ngàn bước
Em giữa mùa xuân như bóng chim di
Nhớ quên tự tình dòng sông thức trắng
Vọng một âm xưa như lời từ li...
Buổi tìm nhau có mùa xuân ở lại
Bến sông quê nhà cạn chút môi thơm
Lắng nghe lòng gửi theo đời gió cuốn
Em lãng du ta nặng cuộc áo cơm
Có phải muộn màng biết thương khăn áo
Nhìn nét nhàu phai thương nỗi đau tình
Có bao đêm trở mình mơ bên gối
Chút mộng chưa về mắt biếc mông mênh.
C h o h ế t
m ộ t b ê n n h a u
Tình em gửi trọn một lời xuân
Với bóng thương mong đứng thật gần
Ngày xưa chưa biết buồn trong mắt
Nay bỗng xa rồi lỡ bước chân
Tay níu nghìn trùng chưa biết mỏi
Vạn dặm sơn khê một góc trời
Em ngóng vầng trăng buồn hao khuyết
Cuối nẻo đường tóc gió chơi vơi
Nửa chừng xuân chưa rời cơn mộng
Đò đưa duyên còn kịp em ơi!
Xuôi muộn màng em đong nỗi nhớ
Về bên đời nhớ buổi chia phôi
Hương phấn phai còn thơm chăn chiếu
Vườn cũ tịch liêu thắm tình hoa
Giọt sương khuya gối đầu thương mộng
Em giữa mênh mông đếm xót xa
Em thương dĩ vãng buồn chân bước
Cuối nẻo chờ nhau một khúc sông
Cho dẫu mai này theo gió cuốn
Em giữa ngàn lau một nụ hồng.
H.C (Quảng Trị)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét