Khi Chúa ra đời trong máng cỏ
Anh lang thang khuya lắc ngoài đường
Mắt anh mờ dù ánh đèn néon chung quanh vẫn tỏ
Thèm một bờ vai mềm khoác vội che sương
Khi những nhà thờ rực rỡ ngọn nến muôn màu loá sáng
Anh muốn mình chui vào máng xối ghé thăm em
Anh đã tự đóng đinh mình trên thập giá
Giáng Sinh buồn anh nhớ một vòng tay
Em ơi, có đêm nào buồn hơn đêm nay?
Khi Chúa thức và mọi người rạo rực
Anh thấy giữa lòng mưng lên vết nhức
Định mệnh là gì, có thực phải không em?
Sao đêm dài bằng cả một mùa đông
Và anh vẫn một mình một cõi mênh mông
Ôm cả hư không vào lòng mà gọi
Em có về, đêm nay, trong mơ…??
N.C (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét