Hững hờ em bước chơi vơi
Ngẩn ngơ em đứng trên đồi Vọng Hương
Xa xa mờ ảo phố phường
Men đồi uốn lượn dòng Hương lững lờ
Khe khẽ nhẹ bước đường tơ
Rưng rưng dòng lệ đôi bờ mến thương
Em đi nhặt nắng vô thường
Lưng đồi nhạt nắng vấn vương bồi hồi
Chiều buông tắt nắng mất rồi
Lưng chừng đồi… Lưng chừng đồi… Ngẩn ngơ!...
T.T (Huế)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét