Hồi chuông giáo đường ngân
Nghe buồn da diết quá!
Con ngõ nhỏ từng qua
Sao mà hun hút lạ!
Tình cho đi tất cả
Lẽ nào đành lãng quên!
Gốc liễu già độ ấy
Vẫn tha thiết buông rèm!
Xin đừng vô tình nữa
Để rạn vỡ hồn ai!
Người xưa ơi có phải
Khi chuông giáo đường ngân
Có kẻ khờ ngoại đạo
Tím chiều hoa bâng khuâng!
N.T.H (Huế)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét