Chiều về chạnh lòng bóng hoàng hôn,
Gió thổi kéo những nỗi mây buồn.
Lá vàng mặt nước nằm im bóng,
Lạnh lẽo cô đơn đã dần buông...
Trăng khuyết, hai nửa vầng nhật nguyệt,
Bên sáng bên tối mãi ngàn năm.
Tái ngộ nhờ đâu bữa trăng rằm,
Gió đưa, mây kéo nỗi xa xăm...
26.11.2014
H.D.T
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét