em vịnh hoa xuân bờ ngũ uẩn
thì thầm nét ngọc lướt đường hoa
chớp mắt chìa tay bưng héo úa
sắc tướng buồn xo nửa góc nhà
côi cút thân tàn nhầm tên gọi
ai ngờ mã đáo dạo long đong
thôi thì bước chân trần lãng tử
bình tâm an trú bờ ẩn không
bỗng dưng xoay mình tìm lại bóng
đêm nay đôi bóng biến đâu rồi
trăng non lướt núi say huyền thoại
lượn dòng sông xiết - chảy bóng tôi
kìa ai giặt lụa bên suối vắng
giặt nốt tình trăng vỗ cánh reo
đôi mắt bồ câu hoài cố cựu
tình ta muôn thuở vách bóng treo!
L.P.C (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét