
Nguyễn Minh Dũng
(Nhớ Trần Bình Dương, Anh Duy Hiền, Lê Trung Hiếu, Đỗ Hữu Xuân và các bạn tôi…)
Như ngựa già ốm quen đường
Vẫn ta cũ kỹ lại dường lạ ta
Uống cà phê ghế hôm qua
Từng giọt đếm, đếm hằng hà nhớ quên
Những vui sướng lẫn muộn phiền
Tháng ngày xa... Tưởng ngủ yên theo mùa
Mới đây, vừa mới thôi… vừa…
Thấy đời lá chín vàng đưa rụng chiều
Nói chưa hết, chờ thương yêu
Bàn tay vẫy, phía đìu hiu vội vàng
Khói sương nhân ảnh ngỡ ngàng
Bờ mi xếp lệ trang hoàng đời nhau
Bàng hoàng hai tiếng “Mày – Tao”
“Anh – Em” mê sảng khát khao muộn mằn
Ghét, thương về đất dỗ dành
Để mai, bỗng nhớ… Ru canh cánh buồn!
15/01/2015
N.M.D (Bình Dương)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét