khi trở lại
hàng hoa quỳ đã héo
túi manteau không ấm nỗi vai gầy
bay theo gió
phu-la vàng vẫy gọi ngọn thông xanh
mùa rét trở về
khi trở lại qua một con lộ nhỏ
đám sỏi buồn thức giấc dưới chân
nhắc nhớ những đêm xưa
nụ hôn nồng nàn
trao nhau dưới con dốc tối
tình tôi có ngày nắng lụa
có đêm sương trầm
hạnh phúc thay
tháng ngày tôi chưa lưu biệt
đường gươm nào xẻ ngọt
chém tưa đôi mảnh đời?
khi trở lại
mắt vẫn ráo nhưng hồn đà mềm sũng
sương đã chùng
tóc khép vạt cỏ đêm
và
chỉ có những dấu chân tôi
bơ vơ trên thềm đá cũ
tàn tro nào đã ngấm
thắp lên có đỏ loè?
C.N.T (Bình Dương)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét