KIẾP NGƯỜI - Thơ Huy Nguyên
Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015
Khi Nguyễn Du viết Kiều:
Đau đớn thay phận đàn bà
Thì trong phận đàn bà có bóng dáng đàn ông
Khi Bandắc viết “Tấn trò đời”
Cả nhân loại soi mình trong đó
Những chuyện con người muôn thuở!
Có thể mình là người khốn khổ
Họ sang như tiên, giàu như nước
Nhưng có ai cầm chắc mạng mình suốt kiếp?
Đã vay thì phải trả
Cái nợ đời sòng phẳng lắm thay!
Người điên không biết khóc,
Nhưng biết bao người lương thiện
đã phải khóc cho
cuộc đời gian trá
nhân nghĩa đảo điên
Sướng khổ sao đây?
Đôi lúc muốn say để quên đi nỗi buồn nhân thế
Nhưng phải chóng tỉnh để nhìn rõ thế gian
biến đổi
Đất quê mình có thành Hoàng đế
Vua chúa mấy đời đã thành tro bụi
Và cây lúa trên đồng cứ mãi tốt tươi!
H.N (Bình Định)
Tags:
Huy Nguyên,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét