MÙA ĐÔNG SƯƠNG TRẮNG - Thơ Nguyễn Thành Nhân
Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015
Trời se lạnh rồi em biết không?
Buồn êm rũ xuống những tơ chùng
Cuối thu mây tím giăng niềm nhớ
Có kẻ vẫn còn lạc bước chân.
Còn đi đi mãi về đâu đó
Những dáng gầy nghiêng những giấc say
Mộng thắp chập chùng
quanh cõi lạ
Mai bừng tỉnh dậy buốt hồn ngây.
Mai bừng tỉnh giấc chỉ mình tôi
Mùa đông sương trắng quyện quanh đời
Xuân có về không, hoa có nở
Xa xăm gió hát khúc không lời.
N.T.N (TP. HCM)
Tags:
Nguyễn Thành Nhân,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét