NHƯ MÂY LANG THANG - Thơ Võ Thị Nga
Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015
Võ Thị Nga
CHIỀU XUÂN
Đi qua mùa dông bão
Nhặt lại chút hương xưa
Tình rơi bên ngõ vắng
Một thời xuân đón đưa
Lá rơi ngoài song cửa
Chiều xuân nắng lịm vàng
Mây bay về phố vắng
Lòng như mây lang thang.
CÀ PHÊ KHÔNG ĐƯỜNG
Chiều nay anh không về
Trời mưa giăng ngõ vắng
Mình em ngồi quán vắng
Ly cà phê không đường
Mưa mãi rơi tí tách
Thắm ướt nỗi quạnh hiu
Hương cà phê thương nhớ
Đắng môi em chín chiều
MƯA LÒNG
Mưa rơi ngoài cửa sổ
Mưa rơi trên mái hiên
Mưa rơi chiều nhung nhớ
Lòng em mưa ngả nghiêng
Anh xa rồi thật xa
Lòng em cứ mưa sa
Hàng cây xào xạc nhớ
Tưởng bóng người lướt qua
CHƠI VƠI
Tôi ngồi bên thềm vắng
Nghe gió thổi vi vu
Nghe sương rơi mỏng mảnh
Biết lòng mình đang thu
Chợt nhớ lời ước hẹn
Tôi đứng nhìn trăng lên
Chị Hằng cười lúng liếng
Chú cuội buồn chênh vênh.
V.T.N (Bình Thuận)
Tags:
Thơ,
Võ Thị Nga
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét