TRANG THƠ CHỦ NHẬT: CÓ NGƯỜI ĐẬP VỠ CÂY ĐÀN - Thơ Nguyễn Trí Tài
Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015
.jpg)
Nhà thơ Nguyễn Trí Tài
SỢI TÓC RƠI
Mòn mỏi đợi ai, mòn mỏi đợiTình theo cơn gió mãi chơi vơiEm về phố cũ hỏng khô tócAnh giữ tình em: Sợi tóc rơi.
CHO TÔI
Chờ em, chờ chút từ biBan cho tôi ít tình si loạn cuồngCho tôi chết những cơn buồnĐem về phủ kín mộ phần mai sau.
Cho tôi biến hết thương đauĐem về xây đủ nhịp cầu chênh vênhCho tôi thấy cả mông mênhTrầm luân một kiếp buồn tênh phận mình.
Cho tôi hiểu hết chữ tìnhTrăm năm cũng vẫn một mình với ta.
ĐỘC HÀNH
Có người đập vỡ cây đànĐể quên điệu hát bàng hoàng lãng duCó người bẻ bút đêm thuĐể quên hết những ngục tù trong thơCó người quên hết mộng mơQuên đi cái thuở đợi chờ yêu emCó người bỗng chốc rất thèmLời hư vô gọi trong đêm độc hành.
XÓT XA
Em bình an, em bình anCòn tôi với những nát tan rã rờiChiều nao nắng ấm bên ngườiChiều nay mưa đổ bao lời thở thanĐời tôi vẫn một kiếp hoangDài theo năm tháng bàng hoàng ngẩn ngơCòn ai để đợi để chờTrăng mờ xa khuất thẫn thờ gọi tênThôi em, tôi sẽ tìm quênChút dư hương cũ, buồn tênh phận mình!
N.T.T (TP. HCM)
Tags:
Nguyễn Trí Tài,
Thơ,
TRANG THƠ CHỦ NHẬT
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét