Đâu phải ước mơ là lượt áo quần
bánh mứt thơm tho đầy tủ
rượu thịt sẵn mâm cao
duy chỉ một nỗi lòng canh cánh
nhà anh rộng cửa đón em vào
mà cứ hẹn hết xuân này
xuân đến...
Chộn rộn những ngày người ta biếu quà, sắm Tết
anh lại mang mình đi trong thấp thoáng nỗi buồn
hạnh phúc nảy mầm xanh
sự đời nhiều cay đắng
đến chuyện vợ chồng cũng lắm chênh vênh
tìm được nhau, tưởng đã mừng lòng
nào hay mẹ cha chưa tường tỏ...
Đã dắt tay nhau đi giữa đất trời
hoàng hôn nhuốm lời nguyện cầu Cửa Đại
thị phi gió thoảng qua
miễn lòng mình thương thiệt
nhưng mỗi lần hướng vọng về quê, đau rưng rức
cổng nhà anh vẫn hẹp
mắt em nhòa...
Ngẫm nỗi đời ai cũng như nhau
sớm muộn rồi vợ chồng... con cái
chọn ngày hỏi cưới
dắt díu nhau khi Tết đến Xuân về
sao chuyện mình long đong
vướng víu
tiếng cười chưa trọn góc vành môi
Mai đã nở sớm trước sân nhà anh
niềm vui theo gió ùa về
ước mơ có chăng gần lại?
vọng một dáng người nho nhỏ bước vào sân
tiếng chào ngượng ngịu
ba mẹ mỉm cười
xuân cũng đầy căng...
VỚI MẸ NGÀY XUÂN
Cơn mơ con vọng thức cánh đồng làng
mùa cải Tết
những lưng áo nhấp nhô sương
bóng đòn gánh kĩu kịt đi về
niềm vui của mẹ
là buổi chợ cuối những ngày tháng Chạp
gom góp những đồng bạc lẻ
cho con vui như bạn như bè...
Khi cái lạnh đã thấm vào từng lớp áo
ngày cuối năm chìm trong âu lo
trong dòng người vội vã
ánh mắt mẹ đăm đăm
giữa chợ người mua kẻ bán
hàng Tết thì lên
rau cải rẻ từng giờ
tiếng rao đắng ngắt
ai người nghe cho?
Đã đành phận nhà quê
muối mắm dưa rau qua ngày đoạn tháng
nhưng lưng mẹ cứ còng đi sau mỗi mùa giáp Tết
những cơn đau lúc trở trời
giấc ngủ nào yên
bữa sáng mấy nghìn xôi
mẹ tiếc...
để dành thêm
con được áo, được quần
Xuân đã chạm vào từng phận người phiêu dạt, long đong
chạm vào cánh đồng quê
chạm lên hai đầu quang gánh mẹ
chạm tiếng cười vô cảm của những người qua chợ
mẹ ngồi
nón lá nhòe sương...
BÀI CHO BA
Không có hoa nào nở trước sân nhà mình
xuân vẫn về ba ạ
mấy mươi năm
một bàn tay
ba tần tảo gánh gia đình đi qua những mùa dông bão
qua những cái Tết chỉ vài chục ngàn trong túi
qua những nỗi buồn đâu dễ nói cùng ai...
Không có quà biếu cao sang đến trước sân nhà mình
xuân vẫn cười ba ạ
như niềm tin của ba
gieo vào mảnh đất cát khô cằn
lúa nảy mầm xanh
rau cải thẳng hàng
con lớn dần lên, mồ hôi ba đã mặn đầy vườn ruộng...
Không có những lời xưng tụng ngọt ngon
xuân vẫn bước qua khung cửa nhà mình ba ạ
nỗi lo chưa vơi
niềm vui đang lại
chênh chao một ngày giáp Tết
con vọng gió Giêng Hai
mong thổi bay đi sương phủ trắng đầu ba từng ngày từng tháng
ba cười...
ĐI DỌC THÁNG GIÊNG
Anh tự dắt mình đi dọc tháng giêng
men theo những con đường đã rộ vàng hoa cải
mòn mỏi cuộc chơi vẫn chưa đi hết thời vụng dại
hoa cải bay về trời, còn lại nỗi riêng anh...
Cháy đến tận cùng, trong nỗi nhớ phía không em
anh tự đốt lòng, tìm một mùa hoa cải cũ
tháng giêng vẫn lừng lững trôi, mái đầu bao lần sương phủ
gió mơn man thôi, sao vuốt nổi phận người?
Hoa cải bay về phía những lời ru
hạnh phúc nào hay, rủi may lẫn lộn
gió thổi ngược trời, tung phận người ra khỏi miền yên ổn
gồng gánh nỗi đau, em có gượng được... cười...
Rồi anh cũng sẽ cùng mình đi hết tháng giêng
qua những bộn bề, thị phi, long đong và ngang trái
bỏ lại sau lưng những con đường vàng hoa cải
nghe gió lật phận mình, từng lớp nhớ... tung bay...
CHỢ TẾT
Trĩu oằn
bên cải
bên rau
mẹ đi giữa phố
mái đầu nhòa sương
đèn đêm chưa tắt bên đường
lo tìm chỗ
để mà... thương gia đình...
Tết về
giữa chợ
bình minh
mấy đồng bạc lẻ
lặng thinh
mẹ ngồi
người ta đi giữa tiếng cười
còng lưng áo mẹ ướt rồi còn đâu...
Gánh gồng qua nẻo nông sâu
nuôi con
nào biết có đâu Tết về
bóng còng nặng cả đường quê
mẹ ra giữa chợ
khen chê mặc lòng
Con còn lạc nẻo long đong
mẹ ngồi giữa Tết
sầu... trong tiếng người...
TRỐN TÌM
Ta trốn tìm ta
trong nỗi nhớ
rất người
trong cái lạnh
kéo đêm dài thăm thẳm
em đã gió
phía trời vừa chạng vạng
mịt mù ta
lận đận
bước sinh cầu
Ta trốn tìm ta
giọng nói giữa trời lưu lạc
mùa bình yên lẩn khuất
quán trọ là nhà
nhà như quán trọ
ròng rã giấc mê hoang
thấy bóng mình
nhập nhoạng đồng chiều
gốc rạ ngả nghiêng
đầu mẹ cha còn lấm lem bùn đất...
Ta trốn tìm ta
trong cái Tết đã nghe mùi rượu thịt
những kẻ đồng hương
những thằng trang lứa
lũ lượt gọi nhau về
với những cơn say
ta quay mặt tứ phương
chộn rộn những tình, tiền, danh, phận...
lúc lắc đầu
chưa tỉnh...
Ta trốn tìm ta...
N.T.G (Quảng Nam)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét