
Huỳnh Ngọc Phước
Ừ! CHỈ CÓ ĐỜI SINH VÊN
(viết cho mình lúc xa nhà)
Sinh viên
buông buồn ngang phím đàn
nốt nhạc vô tình xước mắt…
rưng rưng.
Sinh viên
trút buồn bằng ly rượu trắng
và món mồi còn lại buổi cơm
chẳng có rượu đế, khô mực ấm lòng.
sinh viên nghèo ôm đàn hát nhớ bay xa.
đắng tràn trên môi.
Khúc hát những đứa trẻ không nhà
lang thang
gã trai mười tám
lang thang
mượn men nuốt nhớ.
Ừ! chỉ có đời sinh viên
cạn cùng nước mắt.
25.10.2014
Ừ! THÌ NHÀ KHÔNG CÓ ĐÀN BÀ
Nhà không có đàn bà
Cháy bếp vẫn trơ mùi bụi bặm
Chưa lần quét dọn
Nhện mừng, giăng điệu múa tứ tung.
Nhà không có đàn bà
Nồi cơm lưng chừng, chín dở
Đàn ông nhâm nhi vài cốc rượu
Đêm về
So sợi nhớ mông lung.
Trải buồn phía đêm
Thèm khúc hát người đàn bà chín mọng
Thèm bữa cơm ngọt ngào bàn tay mỏng manh...
Thèm...
Thèm được về đêm.
Khói thuốc lưng chừng bay
Người đàn ông vạn lần chìm trong mộng.
Ừ! thì nhà không có đàn bà
Thả mơ hoang.
H.N.P (An Giang)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét