Ký ức quê hương
Đêm xa xứ tôi thức cùng nỗi nhớ
Lặng tìm về nghe tiếng mẹ ru
Mái tranh nghèo ấm nồng bếp lửa
Bóng tre chiều phơ phất trong mưa.
Tôi tìm về thánh thót tiếng chim
Nơi đồng vắng chiều xanh rất lạ
Câu lục bát trải mình theo gió
Tôi mềm lòng nghe ai hát dân ca.
Tôi tìm về nghe tiếng gió đong đưa
Hoa bưởi trắng chập chờn bươm bướm trắng
Nghe tiếng gió trở mình trong ánh nắng
Nghe bồi hồi vị ngọt nước dừa xiêm.
Tôi tìm về trong ký ức quê hương
Dòng mương nhỏ chở giùm tôi nỗi nhớ
Xin róc rách tôi lời nho nhỏ
Lặng lẽ tình ngày tháng xa xôi.
Xóm nhỏ
Tuổi đôi mươi một thời xa xứ
Tôi lại về xóm nhỏ quê tôi
Dấu nắng dấu mưa lắng đọng lối mòn
Rợp bóng dừa xanh thầm thì trước ngõ.
Trái khế đong đưa đếm từng nỗi nhớ
Ngọn cỏ mượt mà bịn rịn hạt sương
Áo tím ai qua lấm tấm nỗi buồn
Nón lá thẹn thùng lại về trong mắt.
Cây chùm kết nhớ người day dứt
Em về đâu sông nước bềnh bồng
Tôi lại về xóm nhỏ bên sông
Non nửa đời cay cay cây cải.
Vườn cũ
Tôi về vườn cũ chiều mưa
Em ơi luống cải cũng vừa đơm bông
Hàng dừa trước ngõ thong dong
Dáng quê lặng lẽ chạnh lòng trầm tư
“Bướm vàng đậu trái mù u”
Em thành thiếu phụ về đâu ru buồn
Hoa cau lấm tấm ao vườn
Chập chờn nón lá như còn chao nghiêng
Một mình một nỗi buồn riêng
Mưa chiều nặng hạt ngoài hiên nhạt nhòa.
P.A (Hội VHNT Bình Định)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét