CHỈ LÀ MỘT CHIẾC LÁ RƠI - Thơ Ái Nhân
Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015
CHỈ LÀ
Chỉ là một chiếc lá rơiMà sao cứ ngỡ tưởng trờihết xanhChỉ là lời gió mong manhVò đêm chuốt chữ đanthành mộng thơChỉ lời em ước vu vơBỗng dưng nhặt được màngơ ngẩn lòngTan mưa bất chợt cầu vồngTrái tim khao khát muốnlồng sang nhau!
TRÁI MÙANgậm ngùi đếmhạt xuân rơiLục tìm ký ức đầy vơi nhớ ngườiCái đêm ngâyngất nàng cườiHội tan tôivẫn còn ngồi ngẩn ngơLệ buồn rớtxuống câu thơGiọt trăngtrên mắt thẫn thờ đấy thôiSông yêu một kiếp lở bồiĐa mang cồncát dập vùi phù saLỡ làng connắng tháng baNụ tầm xuânvới hoa cà tím đauCháy lòng thắpnụ thương nhauCố nhân thầmgọi mưa ngâu... trái mùa!BỆNH THƠ
Bệnh gì mà cứ ngẩn ngơ?Lang thang đi giữa ảo mơ hoặc huyềnNhặt trăng, gom nắng ưu phiềnVớt tay bắt gió, rơi miềnmộng du
Thả hồn lấp lánh vào thuLắng tai nhặt tiếng chim gù tặng nhauBệnh gì không hoạn mà đauNhớ thương ngơ ngác… thơ nhàu tương tư?A.N (Hà Nội)
Tags:
Ái Nhân,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét