Đón em từ phía mưa rơi Gượng tay ôm cả biển trời gió dông Nát tan... vẫn mãi vợ chồng Như trong cổ tích Trầu nồng - Thắm vôi Đón em trời cứ mưa rơi Vỡ bờ thương nhớ chưa vơi dạt dào Đã yêu phải tới Vì Sao Không thì cũng chỉ chiêm bao làng nhàng TÌNH NHƯ GIÓ BIỂN MƯA NGÀN Tình như gió biển mưa ngàn Để ai lướt khướt, miên man đêm ngày Làm sao nắm trọn vòng tay Em say cơn nắng, tôi say cơn buồn Tình không phải cánh chuồn chuồn? Khi vui nó đậu, khi buồn nó bay* Tôi đang rót mật vào ngày Mong manh đợi mãi vòng tay một người CẦN MÃI MỘT BỜ VAI Em không nhỏ nắng vào chiều Để hoàng hôn lạnh thật nhiều bâng quơ Tôi không rót rượu vào thơ Mà ngơ ngẩn cứ xanh bờ trăng lên Ngày không rõ tuổi rõ tên Trăm năm ai có dịu hiền như ai Tôi cần mãi một bờ vai Dẫu không hoa bưởi, hoa nhài đưa hương THÁNG 4 Đi đâu chẳng biết đi đâu Có độc chiếc cầu, không kịp sang ngang Bây giờ trời nắng chang chang Ngày vui chưa đến, hoang mang ngày buồn... N.V.G * Ca dao |
Support Online
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét