Trên dốc đời sao ta mãi loanh quanh
Cứ trượt dần nhau bên bờ ngờ vực
Dẫu thời gian có phôi pha màu ký ức
Khu vườn em còn đầy ắp những chờ mong
Giá được nghe anh hỏi "Nhỏ có ổn không?"
Được một lần bàn tay anh siết chặt
Những chở che cái nhìn sâu trong mắt
Chút vỗ về cho ấm lại bờ vai
Được một lần ôm hết nắng trong tay
Đang rơi rụng bên ngoài khung cửa sổ
Là khi trong lòng đang giăng đầy bão tố
Xa lạ rồi bàn tay lạnh đơn côi
Giá được một lần anh trở lại thăm tôi
Con thuyền đời chảy ngang qua dòng định mệnh
Dẫu suốt đời có bôn ba tìm kiếm
Giấc mơ xưa không nuôi nổi một tình yêu
Lội ngược cơn gió gầy về ôm lấy quạnh hiu
Mưa không về qua đây sao ướt đầy ngõ phố
Đêm - nhìn trời biết anh là ngôi sao nào trong vô số
Một chấm nhỏ xa kia - là nỗi nhớ là anh!
09/04/2015M.T (Tây Ninh)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét