Sao em yêu Quy Nhơn nhiều đến vậy
có phải vì anh, hay vì những con sóng vỗ bờ
hay những chiều ngồi bên đường Xuân Diệu
nhìn bầu trời và những cánh hải âu xa
biển kể chuyện tình dào dạt cho em nghe
có chàng hoàng tử đắm say nàng tiên cá
cánh buồm giăng mang thuyền ra biển cả
chở đầy trăng và lấp lánh ngàn sao
hòa lẫn vào ta những giây phút ngọt ngào!…
Quy Nhơn
nơi gặp gỡ những con người dễ mến
có núi Phương Mai trầm mặc với thời gian
đã nghìn năm đứng bên bờ Thị Nại
đưa bao chuyến tàu ra bắc vào nam
nhìn những con thuyền tôm cá đầy khoan
sau mỗi chuyến ra khơi, về bến
và trên đồi thi nhân Ghềnh Ráng
bên mộ Hàn Mặc Tử, lờ lững một vầng trăng
đang ngủ say trong giấc ngủ vĩnh hằng!
Quy Nhơn
nơi những nàng chiêm nữ
trong vũ điệu áp- sa- ra làm say đắm lòng người
còn vang vọng quanh ngôi tháp cổ
bãi biển Quy Nhơn trải dài thêm nỗi nhớ
cát mịn màng ôm chặt gót em qua
sóng vỗ bờ hát mãi bản tình ca!...
Tháng 5/2012
P.H.T (Quy Nhơn)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét