CÁNH CÒ CÕNG NẮNG - Thơ Ái Nhân
Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015
GỌI HÈ
Miên man gió hát đợi hèChênh chao nắnggọi tiếng ve giật mìnhDòng sông ngơ ngác chùng chìnhBờ tre kéokhúc nhạctình tháng tư.
Cánh cò cõng nắng,hình nhưCon diều no giósay từ chiêm baoThoảng nghecó tiếng thì thàoLập lòe lựu đỏ, hoa mào gà tươi
Rập rờn đồng lúa đôi mươiKhoe màu con gái giữa trời ngát xanhChập chờn lảnh lót vàng oanhTiếng yêukhao khát... long lanh hẹn hò!
HẠ CHỜ
Nắng om quả sấu chín vàngGió ào ạt vít cong hàng liễu xanhSang mùa thao thác mong manhVe òa nức nở những canh cánh hè!
Cào cào yếm thắm le teChuồn chuồn chớp mắt lắng nghe mưa vềBồn chồn chân bước ven đêĐâu rồi dấu cũ trăng thề xửa xưa!Phượng hồng đốt lửa nung trưaRưng rưng bao kỷ niệm đưa theo cùngÁo em trắng đến lạ lùngNụ cười e ấp thẹn thùng câu thơ!
Giật mình ngã xuống sông mơVần thơ chết đuối vẫn chờ… trông nhau!
A.N (Hà Nội)
Tags:
Ái Nhân,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét