GIÓ CÁT - Thơ Lê Ân
Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Nhà thơ Lê Ân
Nhiều năm vắng em
Thơ cứ nhạt phèo như nước ốc.
Nơi hai đứa thường ngồi không còn những thoáng nắng lênh loang sau những cơn mưa bất chợt.
Giọt nhạc du tình thả từng nhịp trầm ngơ ngác trôi hoang.
Nhiều năm vắng em
Những câu thơ què quặt đèo bòng cái triết- mỹ thời trang.
Ba- rốc, Hy- la... lộn sòng trong cái cong cớn lập loè màu văn minh đối kháng.
Ngọn bút xăm rỗ mặt đời tha nhân nhằng nhịt những lằn gân bệnh hoạn.
Nhiều năm vắng em
Câu thơ gầy còm bò quanh những bãi bờ ký ức.
Nuôi không nổi một ngày hoang mang sau nhiều đêm hiện thực.
Rượu tê môi chẳng đè nổi cái cảm giác lên cơn khát lửa trữ tình.
Nhiều năm vắng em
Và những mùa thơ hoang hoá chập chờn.
Gió cát hanh hao làm nhàu thêm những nếp nhăn ấu trĩ.
Tôi biết mình đã một thời hoang phí.
Trung du buồn... Gió cát suốt trăm năm!
L. (Bình Định)
Tags:
Lê Ân,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét