CHẠM VÀO KÍ ỨC
Khó lòng
Bứt lá Me xanh
Làm Ô che nắng
Giữ ranh giới
Hè
Mùa xưa
Giờ đã trở về
Chỉ mình Tôi
Biết tiếng Ve
Lạnh
Buồn . . .
Bên Em
Một buổi tan trường
Bước chân lấm lết
Bụi đường
Mà vui! . . .
EM NHƯ TIA NẮNG MÙA HÈ
Tưởng rằng là đã quên nhau
Ngờ đâu mưa rớt ướt đầu nhớ thương
Tưởng rằng cùng tận con đường
Hóa ra thăm thẳm uyên ương mộng về
Em như tia nắng mùa hè
Để anh mê mẩn bát chè đậu đen.
N.V.G
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét