Bây giờ kể lại hắn còn lạnh lưng. Hắn nói hèn cái gì cũng hèn(2) trừ tiền với bạc. Hắn làm tiền bất cứ gía nào miễn là vợ hắn không còn khinh rẻ như hồi hắn chưa hèn là được. Ai nói vợ ngoan làm sang cho chồng đúng với hắn. Cái gì hắn cũng biết chỉ có dị(3) là hắn không biết bởi vậy nếu có cho hắn là con... con gì cũng không thành vấn đề.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Sinh năm 1954
Hiện sống tại Điện Trung, Điện Bàn, Quảng Nam
Làm thơ, viết truyện ngắn từ năm 1972
Cộng tác nhiều báo, websites ...
Chủ đề quê hương, tình yêu, nhân văn.
ĐT: 01202377263
_____
6 TRUYỆN CỰC NGẮN CỦA HÒA VĂN
*
1. SẨY (1)
Khu XM đột nhiên thành trang trại chỉ qua một đêm.
Cái đêm hắn mất ngủ sau đó chợp mắt đâu được đôi phút - thực ra ngắn hơn nhưng không dưới ba mươi giây.
Đầu tiên tay chân kế tiếp là tất cả người hắn hóa thành con...
Bây giờ kể lại hắn còn lạnh lưng. Hắn nói hèn cái gì cũng hèn(2) trừ tiền với bạc. Hắn làm tiền bất cứ gía nào miễn là vợ hắn không còn khinh rẻ như hồi hắn chưa hèn là được. Ai nói vợ ngoan làm sang cho chồng đúng với hắn. Cái gì hắn cũng biết chỉ có dị(3) là hắn không biết bởi vậy nếu có cho hắn là con... con gì cũng không thành vấn đề.
Sẩy!.
----
(1): Sẩy: Mất, lỡ, tuột, ...
(2): Hèn: kém
(3): Dị: Xấu hổ
----
**
2. TRÂU BÒ NUÔI...
Thời khó khăn ba Cọc nuôi con đi học ra bác sĩ, kỹ sư bằng cách hằng ngày gánh đôi rổ xạc đi khắp xóm cùng làng hết biền tới đồng thu gom từng đống phân trâu bò đem về nhà ủ với rơm rạ, lá cây xanh thành phân chuồng bán cho tập thể rải ruộng. Theo cách tính của ba Cọc hằng vụ rồi hằng năm có đến chục tấn phân loại tốt thu lại nhiều thóc mà có thóc là có tiền!.
Bác sĩ, kỹ sư lãnh lương ba cọc ba đồng chưa nuôi nỗi vợ con nên ba Cọc tiếp tục nuôi trâu bò để có thể phụ thêm cho con cháu ngày cơ hàn..
Xưa là vậy giờ khác rồi... nhưng nhắc chuyện cũ ba Cọc hay nói:
"Trâu bò nuôi con rồi nuôi mình chứ mình có nuôi nó mô!".
!!!
***
3. NẢI CHUỐI XANH
MẸ ĐỨNG VỊN BÀN THỜ NHÌN CHĂM CHĂM VÀO ĐÔI MẮT CỦA CHỒNG MÀ LÒNG ĐAU NHƯ DAO CẮT.
PHẢI CHI NGHÈO KHÓ CHO CAM CON CHÁU MẸ ÔNG KIA BÀ NỌ XE; NGỰA DÌNH DANG... ĐÔI KHI KHÔNG ĐỨA NÀY CÓ ĐỨA KHÁC THỨ BẢY CHỦ NHẬT CHẠY VỀ TẠT VÔ NÓI DĂM BA CÂU RỒI ĐI...
Trên bàn thờ ngày tết bông hoa bánh trái đủ đầy thế nhưng với mẹ nó trống vắng kinh khủng!.
"Ơi! Ngày xưa chỉ mỗi đĩa nải chuối xanh và vài ba bông trang bông phượng mà tết đầm ấm biết chừng mô!"
Mẹ lấy khăn chặm chặm đôi mắt đỏ hoe vừa lẩm bẩm.
Lời mẹ bay vào khoảng không im lặng!.
****
4. TẤT NIÊN
KHÔNG MÂM CAO CỖ ĐẦY NĂM NÀO CŨNG VẬY BÀ LANH BÀN SOẠN PHẨM VẬT GỒM CƠM, CANH, CÁ, BÁNH TÉT, THỊT HEO VÀ THÊM MẤY ĐĨA XÀO TRỘN DO CHÍNH BÀ VÀ CÔ CON GÁI LỠ THỜI Ở CHUNG VỚI BÀ NẤU NƯỚNG.
CÁC CON TRAI CON DÂU CHÁU NỘI LÂU NAY ĐÃ THÀNH THÓI QUEN ĐẾN HƠN MƯỜI GIỜ MỚI RẦN RẦN KÉO NHAU VỀ MANG THEO LỈNH KỈNH BÁNH TRÁI, HƯƠNG HOA, CHẢ , THỊT, BIA RƯỢU...
Đứa cháu nội sắp học xong đại học nũng nịu với bà:
"Ba má con nói nội sắm sửa cho mệt để mua trớt!"
Bà Lanh mần thinh cười cười với cháu trai rồi giục:
"Đứng đó mà mua với bán!. Nhanh phụ ba với chú Tư bưng lên cúng kẻo trưa!"
Sau cúng kiếng các cháu con bà Lanh ăn uống qua loa rồi hè nhau lên xe trở về thành phố.
Lặng lẽ đứng chần ngần nhìn theo cho đến khi hai chiếc xe bốn bánh của con trai rẽ trái lên đường tỉnh lộ bà Lanh mới chậm rãi trở vô nhà, giục con gái:
"Lại đứng chi đó, thôi anh em con có chuyện phải đi... mình tiếp tục ăn tất niên!"
NÓI LÀ VẬY CHỨ BỤNG DẠ NÀO MÀ ĂN VỚI UỐNG!. DÙ SUỐT BỮA NÃY HẾT GẮP MÓN NÀY TỚI MÓN KHÁC CHO CON CHO CHÁU ĂN CÒN BÀ LANH ĐÀ ĂN MẤY CHÚT.
Lại một năm mới sắp đến.
*****
5. NGHỊCH!
BÀ TÁM SỐNG ĐƠN THÂN KHÔNG RÕ QUÊ Ở ĐÂU. CHỈ BIẾT SAU TRẬN LŨ LỊCH SỬ NĂM ẤY LÀNG VEN SÔNG NÀY CÓ THÊM MỘT CÁI NỬA NHÀ NỬA TRẠI. LÚC ĐẦU CÓ NGƯỜI HỎI NẦY KIA... LÂU RỒI THÔI!.
Tục danh bà Tám vú em. Đó là nói hồi tuổi bốn mươi mấy. Về sau chuyên xem bói.
"Trời sinh voi sinh cỏ" bà nhập hay có giác quan thứ sáu cứ như đùa ai cần biết quá khứ, hiện tại, tương lai mọi chuyện từ trong nhà ra ngoài ngõ, điều lành dữ bà nói làu làu. Mỗi người mỗi phách ai nghe bà bói xong cũng ừ ừ... có người tỏ vẻ ưng bụng lắm vì bà nói trúng phóc!.
Có điều coi cho thiên hạ thì được mà cho riêng mình thì u u...
Trước tết nầy nhà bà Tám coi bói (tên bà Tám bây giờ) kẻ vô người ra nhộn nhịp. Nhiều người ở xa tới đậu xe tuốt ở miếng đất bỏ hoang sát nách miễu gần chợ rồi đi bộ tới nhà.
Ra Giêng ra Hai còn đông hơn nhiều.
Giờ kinh tế bà Tám vượt qua những nhà quanh năm chỉ biết "lật đất"...
Trông bộ dạng người tin bà Tám coi bói đa phần ăn nên làm ra, tướng mạo uy nghi, phốp phát...
Nghịch!.
******
6. DỎM
DỎM TỨC LÀ KHÔNG THIỆT. BIẾT THẾ NHƯNG CỨ THẮC MẮC!. Hồi còn nhỏ cu Su thường chau mặt khi ai nói nó dỏm lớn lên đi làm lúc đầu anh Su cũng khó chịu khi ai đó nói anh làm điều gì đó không thiệt... Bây giờ khác rồi hình như anh thích nghi với nhiều "chuyện thường ngày ở huyện"!.
Mẹ anh Su tuổi trên chín mươi tuy có lọm khọm trong đi lại song minh mẫn lắm.
Bà hỏi:
"Răng càng ngày con sống khác xưa nhiều?"
Anh Su:
"Dạ! Mẹ ở nhà nên không rõ thôi con còn "tử tế" chán!"
Ý anh giờ đi đâu làm gì cũng gặp "dỏm": Người có người dỏm đồ vật có đồ vật dỏm không biết đâu mà lần... đến như sẽ có mẹ dỏm tức là các bà mẹ làm một công việc hết sức "đạo đức, nhân văn, thiêng chức" đẻ hộ!.
Câu thơ "... như là có một mẹ thôi" từng xao xuyến bao người con còn hay đi vào dĩ vãng!.
----
Hòa Văn (Văn Công Hòa): Làng Đông Bàn, Điện Trung, Điện Bàn, Quảng Nam – ĐT: 01202377263
----
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Nam ngày 16.7.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại. ________________________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét