Chiều về chốn cũ
Thăm thẳm lá
Phố cũ trong mưa hun hút ngõ dài
Nói gì với mây trôi
Con sông thời thơ dại?
Nói gì với gió bay
Bến nước buổi tiễn người?
Thôi đành ngồi chờ bóng chiều lỡ hẹn
Để tình xưa vớt vát chút ưu phiền
Hát với cây phượng
Cây phượng mùa hè thắp lửa suốt ban trưa
Áo em đã phai vào muôn trùng kỷ niệm
Trang vở khép lại bài thơ tình mực tím
Nỗi nhớ cổng trường đã khóa chặt hồn tôi
Sông thức
Một dòng sông đã xa mải miết
Chẳng còn gì để níu kéo nhau
Bến đợi chênh chao trong mưa gió
Nghe sóng dội về giấc chiêm bao!
Phố hạ
Phố mùa hạ, phố thênh thang
Nắng lên niềm nhớ, gió sang nỗi chờ
Tiếng ve nửa thực nửa mơ
Sân trường phía ấy ơ hờ phượng ơi!
TÌNH HẠ
Những cơn mưa mùa hạ bất chợt
Tình em xua mây
Tình anh đuổi gió
Buổi hẹn hò khép cánh dù xanh
Nhớ nhau một sắc nắng đã buồn
Sao còn hờ hững hoàng hôn đến muộn
Bàn tay ngập ngừng
Bước chân thầm lặng
Tiễn nhau phút giây mơ màng
Những cơn mưa mùa hạ bất chợt
Đường xá vắng tanh
Lòng ai gieo nỗi nhớ trong bóng lá hắt hiu?
B.Đ.A (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét