Tôi thả bộ theo lối mòn của vườn nuôi rắn
Lúp xúp quanh tôi là những cây hoa nhiều màu sắc
Loài rắn thích hoa đẹp và ngát hương
Người ta đem về đây rất nhiều loại rắn
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Nhà thơ Phạm Khang Hội viên Hội VHNT Thanh Hóa. đã xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự. Học văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới. ĐT: 0122.220.69.89 Email: phamkhangnhavan@gmail.com _____
CÁI CHẾT CỦA SỰ HỖN MANG
Tôi thả bộ theo lối mòn của vườn nuôi rắn
Lúp xúp quanh tôi là những cây hoa nhiều màu sắc
Loài rắn thích hoa đẹp và ngát hương
Người ta đem về đây rất nhiều loại rắn
Nào hổ mang, cạp nong, sọc dừa, rắn đất…
Và cả những con trăn dài ngoẵng
Chúng vươn cổ nhìn tôi tò mò
Nơi da chúng bắt nắng lấp lánh khuôn mặt của tự nhiên hoàn mỹ
Cái lưỡi thia lia thò ra thụt vào như muốn nói với tôi điều gì đó
thật kỳ bí và linh diệu
Rằng tự nhiên đã tạo ra chúng không phải để làm điều ác
Rằng chúng đã được đem về đây nhận sự giáo dưỡng của con người…
Những con rắn trở nên hiền như đất
Chúng cuộn tròn no nê và thiêm thiếp ngủ sau bữa ăn sáng
Không biết trong bộ não non nớt bản năng
Con người có phải là bạn của chúng không?
Ngày xưa
Nơi vườn địa đàng
Những quả táo mọng nước thơm phức
Hệt như sự cám dỗ không cưỡng được
Chúng đã thổi vào đó men tình
Ghẹo nàng Eva diễm tình, bốc lửa
Nàng ân hận, sung sướng và khóc
Khi tình yêu có thật ở trên đời
Bây giờ
Những con rắn trong bộ vỏ đẹp mã
Đã trở thành trò chơi kỹ thuật của con người
Để rồi có thể thành món lẩu thập cẩm
Hoặc rong chơi trong bình rượu độc tăm
Thôi rồi một kiếp
Thôi rồi xó núi, xó rừng, bến sông, bờ ruộng
Và vầng trăng giỡn tình đẹp đến ngu ngơ
Những con rắn đã khóc nhiều rồi, tôi tin thế
Từ thế giới trật tự ướp xác này rắn nhớ thuở hỗn mang
7/2003
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 18.7.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại. _______________________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét