Viết cho em
một chiều mưa tắt nắng
Hàng cây nghiêng
đổ nỗi niềm riêng em
Viết cho em
ngày hoàng hôn tím biếc
Xiết mây trời
lôi cả gió sang ngang...
Ta si em,
nàng thi sĩ mơ màng
Quyện hồn thơ
với hồn người muôn kiếp
Chỉ góc phố
mới hiểu sao em thẹn
Vì dòng đời
xé nát trái tim em...
Ta ước được
một lần hôn làn tóc
Thơm đôi mi
phủ lắm bụi trần đời
Xoa gò má
chạm đôi môi nồng ấm
Nắm bàn tay
giữ chặt phím đàn
rơi...
Sài Gòn, 20/7/15
M.H.M
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét