Giọt đàn chết đuối sông Ngân
Người yêu ta mặc tứ thân quê mùa
Đục trong con mắt cợt đùa
Lạc vào mơn mởn cửa chùa phù sinh
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Hội viên Hội VHNT Thanh Hóa.
đã xuất bản 9 tập thơ, 4 tiểu thuyêt, 1 tập ký sự.
Học văn tại Nga. Dịch giả văn học thế giới.
ĐT: 0122.220.69.89
_____
GIỌT ĐÀN
Giọt đàn chết đuối sông Ngân
Người yêu ta mặc tứ thân quê mùa
Đục trong con mắt cợt đùa
Lạc vào mơn mởn cửa chùa phù sinh
Giọt đàn phẩm oản môi xinh
Nâu sồng chôn chặt hóa trinh kiếp người
Một mai sóng cuộn cuối trời
Câu thơ tan nát nhạo cười tình tang
Con đường xưa nắng chang chang
Ta về soi bóng lang thang ngõ làng
Thương ai duyên phận nhỡ nhàng
Đàn kia ai oán ai màng tới ai
Gió thu ngơ ngác sương mai
Nẻo thu bật khóc vàng phai ngậm hờn
Giọt đàn gieo khúc nguồn cơn
Tạ người lạc mộng phấn son bạc màu
Miền thu héo úa nát nhàu
Lòng ta giăng mắc chiều buồn thở than
Em ơi! Nước chảy về nguồn
ÁO XUÂN
Ta mềm môi mướt mùa xanh
Em đem tha thiết long lanh mà tình
Cõi thiêng lòng tự hỏi lòng
Si mê chết đứng con đường ta đi
Tình ơi dan díu làm chi
Trăng nghiêng sấp mặt dỗi khi dịu dàng
Ta thà ôm trọn đa mang
Nuôi tình mượt lá…cũng vâng một đời
Xuân non khao khát tơi bời
Tóc đen em thả chân trời đong đưa
Ơ kìa hương sắc gió mưa
Dại khôn ta hóa ngày xưa…mất rồi...!
2006
BÊN NHỮNG ĐỒ VẬT CŨ
Tôi đi tìm quá khứ bên những đồ vật cũ
khi khuôn mặt của chúng đã biến dạng sau thời gian và gió bụi
những đồ vật cũ méo mó, mốc thếch
chúng câm lặng trước cái chết được báo trước
một cái chết không hề đơn giản
đó chính là sự bức tử khi mà thói ngạo mạn ngự trị đòi được
thỏa mãn từng khắc từng giờ
khi văn minh tinh thần thoái chí nhường bước cho sự lên ngôi
của tiền bạc, tật xấu và sự lộng hành
khi sang trọng khoác lên mình cái áo giả hiệu
cái áo được may cắt công phu và hợp mốt
tất cả chỉ là sự bịp bợm cao tay
khi người ta vô ơn miếng bánh cần lao lẫn bông hoa thiên sứ
Những đồ vật cũ ân hận
sự ân hận trong cái dấu chấm hết của kiếp nạn
chúng nhớ lại những ngày huy hoàng của mình
khuôn mặt của ông chủ bà chủ
cái vuốt ve âu yếm lẳng lơ của các tiểu thư khuê các
tâm điểm của nhiều bàn tiệc
nơi sự khoe khoang bốc mùi thum thủm sau những cái nhìn
thèm khát, ghen tị
nơi nụ cười cũng được mặc cả linh hồn bằng kim cương,
vàng bạc, cần sa và giường chiếu
nơi những người đàn ông và những người đàn bà
đổi chác, bán mua mũ áo võng lọng
khi ấy những đồ vật cũ tự thấy mình cao giá
chúng là phương tiện cho chủ nhân gặt hái thành công…
Bây giờ
tôi nghe rất rõ hình như chúng đang khóc
khắc khoải chờ mong hóa kiếp
Tôi tìm thấy gì bên những đồ vật cũ
khi đạo đức chỉ là cái vương miện trang trí cho thói đỏng đảnh
và hư vinh
khi trật tự của cuộc sống này có thêm bài học đích đáng
bài học về lòng khoan dung và sự độ lượng cần thiết của con người!
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Thanh Hóa ngày 22.7.2014
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại. _______________________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét