Tôi đi giữa phố thưa người
Bâng khuâng sầu nhớ nụ cười của anh
Con đường cũ vẫn cây xanh
Riêng tôi đành đã... đã đành mất ai
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
NHỚ TÔI KHÔNG NGƯỜI?
Tôi đi giữa phố thưa người
Bâng khuâng sầu nhớ nụ cười của anh
Con đường cũ vẫn cây xanh
Riêng tôi đành đã... đã đành mất ai
Bây giờ "cô bé mắt nai"
Còn ai để gọi gót hài kiêu sa
Tôi đi giữa bóng chiều tà
Buồn dâng vời vợi nhạt nhòa mưa bay
Người đi tận cuối chân mây
Lối xưa in dấu cỏ may nhớ ngườl
NgườI xa mất dấu nụ cười
Hanh hao vàng lạnh chín mười năm đi
Từ ngày cất bước vu quy
Lòng sao nghèn nghẹn mỗi khi nhớ người
Người ơi người ở phương trời
Tiếc chi không có một lời cho nhau
Biết đâu ...rồi có mai sau
Ta còn...dù đã nhạt màu tháng năm
Người đi theo bước phong trần
Người về chắc mãi biệt tăm... ngóng chờ
Gọi người trong những giấc mơ
Tỉnh cơn phòng lạnh hửng hờ gối chăn
Bây giờ người mãi xa xăm
Nhớ người chỉ biết gọi thầm riêng tôi
Phương trời người mãi xa xôi
Người ơi người có nhớ tôi không người!
10/7/2015
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Dallas-Texas, USA ngày 11.7.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại. _______________________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét