Tôi cúi xuống bên nấm mồ lạnh lẽo
Giữa trời chiều bảng lảng bóng hoàng hôn
Dưới chân tôi từng viên sỏi vô hồn
Bổng thức dậy cùng linh hồn chiến hữu
Thông tin cá nhân: (VanDanViet)
MỘT LẦN THĂM MỘ BẠN
Tôi cúi xuống bên nấm mồ lạnh lẽo
Giữa trời chiều bảng lảng bóng hoàng hôn
Dưới chân tôi từng viên sỏi vô hồn
Bổng thức dậy cùng linh hồn chiến hữu
Dù biết rằng cuộc đời đâu vĩnh cửu
Vẫn chạnh lòng khi trở lại nơi đây
Người bạn thân đã nằm xuống đất nầy
Đã ra đi không một lời giả biệt
Đến nơi đây giữa trời chiều thê thiết
Gió lạnh lùa cây thánh giá đìu hiu
Hoa dại chùng con suối chảy buồn thiu
Bên xác bạn lẻ loi nằm cô độc
Nghe lá reo dù lòng đâu muốn khóc
Mắt vẫn mờ thấp thoáng bóng bạn thân
Một đời trai bao sương gió phong trần
Rồi nằm xuống xót xa trong quạnh quẻ
Bạn nằm đây ai người thăm chia xẻ
Cha mẹ già tình cũ biệt nơi đâu!
Chết là đi ai chẳng phải qua cầu
Nhưng với bạn một đời sao buồn quá!
Ngồi bên bạn lòng nghe sao buốt giá
Bao năm dài chỉ gặp lại phút giây
Lòng xót xa nói với bạn gì đây...
Khi không thể hẹn ngày nao trở lại?
Trời vào Thu chiều dâng sầu quan tái
Bước tôi về nghe nặng giữa hòang hôn
Sau lưng tôi cảm như có linh hồn
Của ai đó vẩy tay chào giả biệt.
06/8/2015
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ USA ngày 08.8.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại. _______________________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét