Giọt guitar rơi vội bên khung cửa
Siết con tim một cõi đến mơ màng
Là chính em ả thi ca trên biển
Ru vào hồn âm ĩ cả không gian.
Biển lặng im trêu ngươi làn sóng nhỏ
Nép trong mình một nỗi rất riêng tư
Gió khẽ lướt qua bờ mi vụng dại
Mây che ngang vùng trời đỗi bình yên.
Ẩn bên trong quá lâu mùi ký ức
Nghe rưng rưng loang lổ tiếng thì thầm
Khô con tim
khát...
cháy...
cả nụ cười
vỡ vụn...
tuôn rơi...
BÌNH YÊN CHO EM
Ngước nhìn em
vươn hình hài nhỏ bé
Theo dòng đời
hối hả vượt thời gian
Em - cô bé
má hồng xinh duyên dáng
Sao tình người
nỡ vội ép cơn đau?
vỡ òa lên
trong em
miền ký ức
... phôi pha.
Sương rơi xuống
giọt nước tan vỡ vụn
Còn nơi em
nén ngậm ngùi bước tiếp
Này cô bé
hãy ngước lên kiêu hãnh
Em là em
nơi xứ sở trần gian
SG, 06.08.2015
M.H.M
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét