Mưa tuôn
mắt ướt gọi sầu
Đếm đong niềm nhớ
vẽ mầu tím loang
Mùa đi
tiếc nụ tình non
Chưa xanh vội úa
mòn con mắt chờ
Gió mang
bông tuyết đông mơ
Lạnh lòng nhóm lửa
hong hơ tuổi gầy
Ái tình
mỏng tợ áng mây
Bồng bềnh ẩn hiện
ngật ngây lối mòn
Nửa đời
vun vén chưa tròn
Chông chênh mấy nẻo
tình son sắt tình.
GỬI LẠI NGƯỜI DƯNG
Vắng xa rồi giọt nhớ buổi chiều phai
Em mất hút giữa bộn bề sóng cả
Trái tim ngây ngô lạc miền phong lạ
Anh có tìm kỉ niệm một lần vương?
Bước em qua dấu rêu phủ con đường
Vần thơ tím đánh rơi mùa bão nổi
Tiếng thở dài vãi vun dày tóc rối
Tự vấn lòng mình, nên tội tình chi?
Màu thời gian mải miết đuổi xuân thì
Thiếu nụ cười viền mi dư hoen lệ
Lời tình chung nơi nào còn hẹn trễ
Rẽ ngược dòng, lặng lẽ đếm mùa thương!
Anh có về nhặt lại từng giọt sương?
Mỏng manh tan như tình ta thuở ấy
Ép trong tim miên trường đau đắng vậy
Duyên tình buồn… em gửi lại người dưng.
H.T.B
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét