Trả về em những chiều vàng thương nhớ
Mắt hanh hao ngồi ngóng hạt mưa rơi
Chủ nhật buồn, mình em ngồi tựa cửa
Phía hoàng hôn mây tím phũ phàng trôi
Thả vào đêm những nỗi buồn sâu thẳm
Ngày đi qua nỗi nhớ cũng hao gầy
Nụ cười em tan ra thành nước mắt
Nuốt vào lòng tan nát những đắng cay
Là thôi nhé thiên đường xây trên cát
Sóng nồng nàn vội cuốn hết ra khơi
Còng gió em chở nỗi niềm mặn nhạt
Chạy chữ chi để thay thế bằng lời
Mai nhé anh mình trở thành xa lạ
Hụt hẫng nào cho em bước chênh vênh
Bước chân đi đừng bao giờ nhìn lại
Đoạn đường nào hai đứa đã đặt tên
Ngọn gió vô tình đưa anh đi mãi
Để tay buồn em rót một mình thôi
Ly rượu đắng chưa một lần dám uống
Anh đi rồi em lại uống mềm môi
Trăng đã rụng bên cầu trăng thôi nhớ
Mắt ưu tư khép kín chuyện tình yêu
Chiếc lá nhỏ chở đầy bao kỷ niệm
Lời tình thư thả gió hóa rong rêu
03/03/2015
M.T (Tây Ninh)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét