Nhớ anh nhớ cũng vội vàng
Trông trăng đáy giếng từng hàng lệ rơi
Sông sâu bên lở bên bồi
Em như trăng khuyết nhớ người vu vơ.
Thông tin cá nhân: (VanDanViet) Tác giả Nguyễn Thu Mát TRĂNG KHUYẾT
Nhớ anh nhớ cũng vội vàng
Trông trăng đáy giếng từng hàng lệ rơi
Sông sâu bên lở bên bồi
Em như trăng khuyết nhớ người vu vơ.
Thương nhau chín đợi mười chờ
Mơ con thuyền buộc câu thơ làm chèo.
ĐI XA
Hôm nay em về phố biển
Đường xa cảnh lạ đang chờ
Thương ai một mình vất vả
Chắc buồn nẫu cả câu thơ.
Phố đông dòng người chật chội
Nhìn ai cũng thấy lạ lùng
Hoa phượng một trời đỏ rực
Cháy lên như nỗi nhớ mong.
Mỗi bước thêm xa vời vợi
Thân yêu ở lại sau lưng
Nỗi nhớ sao kì lạ thế
Thức hoài trong dạ rưng rưng.
NƠI ẤY
“Những người muôn năm cũ”*
Dưới cỏ xanh bời bời
Những cuộc đời oanh liệt
Những mảnh đời lang thang.
Những trái tim tàn độc
Những tâm hồn yêu thương...
Giờ về nằm dưới cỏ
Ngửa mặt lên trời cao.
Có nỗi gì thao thức
Nói điều không bình yên
Con tim đã ngừng đập
Vẫn cháy lên nỗi niềm.
Đường đời dù xa thế
Bao ấm lạnh buồn vui
Đã về yên với đất
Chưa hết nợ cuộc đời.
03.10.2013
----
* Thơ Vũ Đình Liên
----
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Quảng Ninh ngày 20.6.2015
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet Khi Trích Đăng Lại. _______________________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét