CHẠM CỬA GIAO MÙA - Thơ Trần Võ Thành Văn
Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014
ĐỜI ĐÁ TÔI
thời gian xiết mòn chân đá
tôi nằm khóc tuổi thơ tôirừng hoang khóc mùa thay lá
hồn ai tụ trắng lưng đồi
GIAO MÙA
chiều đong nắng vãng xa trời
dìu mây tứ xứ bời bời chực mưa
dìu em chạm cửa giao mùa
dìu đôi tay giấu, thôi, chưa vội vàng!
mùa xuân vướng đọt đài trang
chiều xanh em vướng dịu dàng áo xanh
chút hương xưa đó để dành.
rày thương rày nhớ rày canh cánh chiều
gió phơn rẩy cọng buồn thiu
mùa xuân qua giậu tình yêu dỗi hờn
chiều nôn nao rất chập chờn
lòng em rơi giữa trống trơn, giao mùa...!
T.V.T.V (ĐHSP TP. HCM)
Tags:
Thơ,
Trần Võ Thành Văn
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét