Trăm năm mây trắng còn say
ngàn năm đất lạnh
nhìn mây nhớ đời
hồn thu nhỏ chút giọt cười
cho tình quên… nhớ
đọng lời thơ say
trăm năm mây trắng...
là đây!
nhớ thời tuổi ngọc
hồng câu ráng vườn
ngất ngây hương sắc vô thường
xanh từ muôn thuở
vấn vương mắt thiều
một mai nắng ngã đường chiều
rung chòm râu bạc
tóc phiêu diêu cười
môi em mật ướp hương trời
là nguồn vô tận cho đời một con…
N.N.T (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét