Tặng em HHC
Ai đó đem tặng em một vòng tay cầu vồng
Em sững người tê dại
Vì đó là em
Vì đó là mỗi ngày em độ tuổi thanh xuân
Là nắng đẹp bên em
Mà em đang khóc
Mà mưa đang rơi
Sau màn mưa rơi li ti
Nắng chiếu lóng lánh cầu vồng
Ai nhìn thấy cũng mơ về thiên đường nơi đó
Nhưng an bình cứ xa xăm mãi mãi
Khi em nhận ra cầu vồng trong đẫm nhoè khoé mắt cay cay
Những đêm dài em thức trắng vì nhớ thương một người
Thon dài từng ngón tay si
Em siết nỗi nhớ vào hư vô thinh lặng
Chỉ khi ứa máu tim mình
Em bật khóc chẳng thể nào níu giữ
Thể xác kiệt nhoài
Em chập chờn ru vào giấc mộng
Trong cơn mơ
Em là cọng cỏ
Thượng đế chẳng thương phận em buồn
Nắng gắt thiêu bùng
Cỏ úa đi hoang
Cháy tan tình yêu ấp ủ
Bật khóc cơn mơ
Em ước mình hoá tan thành cơn gió
Lãng quên kiếp người
Cho thoáng mau qua những yêu tình vụng dại
Mắt nhắm giấu che
Em nghiêng mình như gió
Nhưng canh khuya phủ lạnh rơi đầy
Em chênh chao độc hành
Lại ác mộng cầu vồng bóp nát đôi vai
Em cắn nghiền đôi chân khờ dại
Những mong kiếp người khổ đau
Như cánh bướm hồng, đến vội qua mau...
Là tuổi hôm qua
Ngày em hai mươi vào đời
Ngày em chênh vênh lạc loài
Heo may sớm nay
Thốt nhiên em tự hỏi lòng:
Nếu ai đó không tặng em cầu vồng
Thì có lẽ...
Em vẫn để từng ngày nắng ướt màu mưa...
X.T (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét