Một chiều hành trang trống rỗng
Một chiều hoang chẳng có tên
Ta lang thang đường một bóng
Tia mắt cong nắng dịu mềm
Có một chiều loang vô định
Buồn ơi! lăn lóc nẻo nào
Lá trút nhạt màu lơ đễnh
Người qua lặng lẽ qua nhau
Ta có một chiều dư vị
Đam mê nhấm nháp tuổi đời
Lừa môi ly cà phê đắng
Ngây ngô một chút tình người
Và… chiều thơ chừng vô nghĩa
Mây giăng kín lối nhu mì
Vụn vỡ bàn tay ngắm nghía
Có tiếng chim vừa bay đi!
N.M.D (Bình Dương)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét