EM MUỐN LÀ ĐÁ - Thơ Nguyễn Đăng Thanh
Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014
Em thả bóng mình
vùng vẫy giữa dòng sông
Chẳng dịu được trái tim mình
khát cháy
Da diết - hờn ghen
mà nồng nàn đến vậy
Trút cạn - dâng đầy
Tim em hóa… một dòng sông
Có bao giờ
Có bao giờ… anh nhớ đến em không???
Người con gái thả nỗi buồn vào phố
Phố chẳng bình yên,
em ngược dòng xe cộ
Lạc mất anh rồi
... lạc thêm nụ cười
Nên đôi mắt hóa… ưu tư
Có bao giờ???
Em tự nhủ “giá như…”
Trái tim em được một lần hóa đá
Đá... chẳng hờn ghen
Đá không thay lòng đổi dạ
Để nét trầm tư
Em…
không vương lại
giữa đời
Có bao giờ
có bao giờ… em thôi hết chơi vơi???
N.Đ.T (TP. HCM)
Tags:
Nguyễn Đăng Thanh,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét