chuếnh choáng chiều đi đêm chửa tới
ngày không gì mới vẫn rong chơi
người ngóng tin vui nên cứ đợi
chén rượu hâm tình không dễ vơi
rượu uống mềm môi đừng nghĩ ngợi
mặc xác tương lai mặc xác đời
chân mỏi đường còn xa dịu vợi
thuyền nan sao chở đạo ra khơi
cuộc thế phân vân mùa nước nổi
phận người phiêu dạt cánh hoa rơi
vẳng vặc lòng phô ra sáng tối
sục nét trăng thanh mót nụ cười
vục xuống sông trong mà tắm gội
tâm lại bừng khai mở giữa trời
hồn nhiên như trẻ thơ vô tội
treo ấn công hầu rũ áo phơi
hai chân đứng thẳng không mòn gối
đường rộng thênh thênh lối cỏ hồi
xưa đi tám hướng xa nguồn cội
nay một hướng về giữa cuộc chơi
nào có gì đâu mà bối rối
mất còn trong một sát na thôi
trò vui quần chúng đời như hội
ai hiểu u sầu trên khoé môi
về đi chuếnh choáng chiều đang vội
cạn nhé ly này, tôi với tôi
N.C (TP. HCM)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét